Câu chuyện của anh Phạm Cao Sơn quả là hiếm gặp ở thời điểm mà những chiếc vé xem đội tuyển U19 Việt Nam thi đấu có giá trị lên tới hàng triệu đồng.
Theo lời kể của anh Sơn, một thành viên của hội CĐV bóng đá Việt Nam, sau khi anh tham gia giúp hơn 100 thành viên của hội vào sân, anh cùng bạn gái và 4 CĐV khác là những người cuối cùng còn sót lại. Lúc đó, trong tay anh chỉ còn duy nhất 1 chiếc vé mời dành cho 2 người mà anh được một đại sứ quán tặng.
Tuy nhiên, khi thấy một CĐV lớn tuổi không có vé vào sân, anh Sơn đã tham khảo ý kiến bạn gái và cuối cùng đã quyết định nhường lại nó cho bác CĐV này với "giá" là một bức hình kỉ niệm.
Cùng với hành động nhặt rác sau trận bán kết, câu chuyện tặng vé cho người lạ của anh Sơn càng làm tô điểm thêm cho NutiFood Cup 2014, giải đấu tuy chỉ mang tính chất giao hữu, nhưng để lại rất nhiều ấn tượng về chuyên môn cũng như những câu chuyện bên lề sân cỏ.
Dưới đây là câu chuyện mà anh Sơn kể lại trên trang Facebook cá nhân của mình:
*CON BIẾU CHÚ, CHIẾC VÉ CUỐI CÙNG*
"… Lần đầu tiên trong đời mới cảm thấy thế nào là "fan" bóng đá, có những câu chuyện mà để lại cho mình cảm xúc nghẹn ngào, về tình người, người với người, tình bạn và trên hết là tình dân tộc, mình cũng không ngờ một thằng nhà quê như mình lại có được vinh dự chia sẻ với nhiều người niềm vui khi cầm một tấm vé, mình phải nói thật là đã có lúc mình cảm thấy rất mệt, và chỉ mong giải hết nhanh..
Giúp được cả trăm người vào sân giải này đúng là một vinh dự quá lớn và quá mệt với cái giá gốc, cô bạn lếch thếch đi cùng mình bảo : "tôi thấy bạn hâm rồi", thằng bạn thân cũng thế…
Bức ảnh này là bức ảnh sau khi chuyển vé hết cho mọi người vào sân: còn lại 6 người cuối cùng ngồi lại sau khi trận đấu diễn ra, mà hết vé không vào được, mình chỉ còn duy nhất một vé, mà một Đại Sứ Quán (xin dấu) tặng để mình và cô bạn đi cùng vào sau, nhưng thấy trong hội có một bác lớn tuổi không có vé, mình hỏi bạn gái đi cùng mình: "Tặng bác ấy nhé , bạn có vui vẻ nếu không được vào sân không?" – Ok (& cười tươi, mình cảm ơn bạn rất rất nhiều, thấy mặt bạn mà không sảng khoái khi nói ok là mình cảm thấy buồn lắm đấy ) – con biếu Bác bác cho con chụp kiểu ảnh để gọi là làm kỷ niệm, bác và anh cứ vào trước chúng con sẽ cố gắng vào sau ạ!
Ps: chẳng có gì ghê gớm cả nhưng qua đây hiểu được câu chuyện thế nào là chiếc vé cuối cùng hay đại loại là phao giữa dòng nước, qua đây xin chân thành cảm ơn, rất cảm ơn 3 bạn cuối cùng ngồi cùng mình ngoài sân lúc 19h35 mà rất vui vẻ dù không có vé vào, đúng là thanh niên thế hệ mới phải thế,
sau đây chúng ta chắc chắn là bạn rất quý của nhau.
Sau xin cảm ơn ( tha thiết ) đến em tuyệt vời Khánh VD và hội đã nhanh tay vớt 4 anh em vào trong bối cảnh loạn tưởng như tuyệt vọng, vì quan điểm của mình không tiếp tay cho phe vé. Cảm giác như được sống các em nhỉ, hahahahahahahaha cầm 4 chiếc vé trên tay mà như sắp rơi nước mắt, bốn anh em chạy tung tăng vào sân như bắt được vàng ( phải không nhỉ các em ), cảm ơn tất cả.
Quả thật được đứng trên sân và hô vang hai tiếng Việt Nam thật thiêng liêng và tự hào !
Sống vui vẻ thôi ! Sống vui vẻ thôi thích quá hahaha !"